Mỹ-Với sự trợ giúp của hai đồng phạm tuổi teen, Dean Corll cưỡng bức và sát hại ít nhất 28 thiếu niên sau khi dùng kẹo, rượu, ma túy để dụ họ về nhà.
Với mọi người trong khu phố Houston, Dean Corll có vẻ là người đàn ông bình thường, tử tế. Anh ta dành phần lớn thời gian quản lý nhà máy sản xuất kẹo của mẹ, thường tặng kẹo miễn phí cho những đứa trẻ nên rất thân thiết với chúng, qua đó có biệt danh là “Candy Man”.
Nhưng đằng sau nụ cười ngọt ngào, Dean có bí mật đen tối: Hắn là sát nhân hàng loạt đã làm hại ít nhất 28 thiếu niên vào đầu những năm 1970. Nhưng phải sau cái chết của Dean vào năm 1973, sự thật mới được sáng tỏ. Điều gây sốc là kẻ giết Dean lại chính là đồng phạm của hắn – thiếu niên bị hắn dụ dỗ để hỗ trợ thực hiện tội ác.
Dean Corll sinh năm 1939, sống cùng mẹ ở Texas sau khi bố mẹ ly hôn. Ở trường, Dean là cậu bé ngoan ngoãn nhưng đơn độc, điểm số không nổi trội, thi thoảng hẹn hò với các cô gái ở trường hoặc trong khu phố.
Vào giữa những năm 1950, mẹ Dean mở xưởng kẹo tại gara của gia đình, Dean giúp vận hành máy sản xuất kẹo. Đến 1962, Dean được mẹ cho làm phó giám đốc Công ty Kẹo Corll, kinh doanh ở khu vực Houston Heights.
Dean nhập ngũ năm 1964 nhưng đã nộp đơn xin giải ngũ sau khoảng 10 tháng phục vụ, lấy lý do cần giúp mẹ điều hành công ty. Khi Dean trở lại cửa hàng kẹo, có những dấu hiệu cảnh báo rằng hắn quan tâm quá mức đến những cậu bé vị thành niên.
Theo cuốn sách The Man With Candy, một thiếu niên làm việc tại công ty đã phàn nàn với mẹ Dean rằng hắn có hành vi quấy rối tình dục. Đáp lại, mẹ Dean sa thải cậu bé.
Trong khi đó, Dean nhanh chóng xây dựng mối quan hệ thân thiết với những thiếu niên đến cửa hàng để mua kẹo hoặc xin làm nhân viên, một số là thiếu niên bất hảo, bỏ nhà đi. Ở phía sau nhà máy, Dean còn đặt một bàn bi-a để các nhân viên rủ bạn bè đến tụ tập suốt cả ngày. Hắn được cho là công khai “tán tỉnh” và kết bạn với nhiều người trong số họ.
Giống nhiều đứa trẻ khác, David Brooks, 12 tuổi, được giới thiệu đến chỗ Dean với lời mời ăn kẹo miễn phí và có chỗ vui chơi. Trong hai năm, Dean dụ dỗ David và dần tạo dựng được lòng tin. Khi David 14 tuổi, hắn thường xuyên lạm dụng tình dục cậu bé, rồi tặng quà và tiền để cậu im lặng.
Dean cũng tìm kiếm những nạn nhân khác ngoài David, nhưng không chỉ cưỡng hiếp. Theo Texas Monthly, Dean lần đầu giết người vào tháng 9/1970. Lúc này, mẹ Dean đã chuyển đến Colorado, còn hắn ở lại Houston, tìm được công việc mới là thợ điện. Hắn thường xuyên di chuyển giữa các căn hộ và nhà trọ, chỉ ở một chỗ trong vài tuần.
Nạn nhân đầu tiên là Jeffrey Konen, sinh viên 18 tuổi đi nhờ xe từ Austin đến Houston để gặp bạn gái. Dean đề nghị cho Jeffrey quá giang.
Chỉ vài tháng sau, vào tháng 12/1970, Dean bắt cóc hai thiếu niên và trói họ vào giường trong nhà. Khi đang tấn công tình dục, David đột ngột bước vào, Dean nói dối mình là thành viên của một đường dây khiêu dâm đồng tính nam. Sau đó, hắn nói đã đưa các thiếu niên đến California, nhưng không lâu sau lại thú nhận với David rằng đã giết họ.
Để mua sự im lặng, Dean tặng David một chiếc xe Corvette, đồng thời đề nghị trả 200 USD cho bất kỳ cậu bé nào mà David có thể dẫn về cho mình. David đồng ý.
Một trong những cậu bé mà David đưa đến là Elmer Wayne Henley, 13 tuổi. Nhưng vì lý do nào đó, Dean quyết định không giết Elmer, thay vào đó, hắn dụ dỗ Elmer tham gia kế hoạch bệnh hoạn của mình giống như đã làm với David. Hắn kể cho cậu bé câu chuyện tương tự về “đường dây khiêu dâm” trước khi tiết lộ sự thật và dùng tiền mặt làm phần thưởng nếu giúp tìm kiếm nạn nhân mới.
Theo Elmer, Dean nói sẽ trả 200 USD hoặc nhiều hơn cho mỗi thiếu niên “da trắng, đẹp trai”. Trên thực tế, hắn thường chỉ trả 5 hoặc 10 USD.
Elmer khẳng định chấp nhận lời đề nghị vì gia đình khó khăn về tài chính. Nhưng ngay cả khi được trả ít hơn nhiều so với mong đợi, Elmer vẫn không rút lui, thậm chí có vẻ hào hứng khi được tham gia.
David cùng Elmer đã giúp “Candy Man” bắt cóc nhiều thiếu niên, độ tuổi từ 13 đến 20. Cả ba thường sử dụng chiếc Plymouth GTX hoặc xe tải nhỏ màu trắng của Dean để tiếp cận các cậu bé, dùng kẹo, rượu hoặc ma túy để lừa họ vào xe.
Dean và đồng bọn đưa các cậu bé về nhà hắn, đôi khi bắt viết bưu thiếp cho gia đình để báo bình an… David và Elmer cũng tích cực tham gia vào những tội ác này.
Dù Dean cố gắng nhắm vào những thiếu niên có hoàn cảnh đặc biệt, nhiều nạn nhân vẫn được gia đình quan tâm và cố gắng tìm kiếm một cách tuyệt vọng.
Một trong những nạn nhân là Mark Scott, 17 tuổi, biến mất vào ngày 20/4/1972. Bố mẹ Mark nhanh chóng trình báo con mất tích sau khi gọi điện cho tất cả bạn cùng lớp, bạn bè và hàng xóm mà không thấy.
Vài ngày sau, gia đình nhận được một tấm bưu thiếp được cho là do Mark viết, nói đã tìm được công việc ở Austin với mức lương 3 USD một giờ và mọi việc đều ổn thỏa. Nhưng gia đình không tin rằng Mark sẽ đột ngột rời thị trấn mà không nói lời từ biệt. Họ lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn. Tuy nhiên, giống như nhiều gia đình nạn nhân khác, họ nhận được rất ít sự giúp đỡ từ Sở Cảnh sát Houston.
Người cha tên Everett Waldrop chia sẻ rằng đã cắm trại ở cửa sở cảnh sát suốt 8 tháng kể từ khi con biến mất. Nhưng cảnh sát chỉ nói: “Tại sao ông lại đến đây? Ông biết các con mình bỏ nhà đi”. Bi kịch thay, cả hai con trai của ông – Donald 15 tuổi và Jerry 13 tuổi – đều bị Dean sát hại.
Ở Texas vào đầu những năm 1970, việc trẻ em bỏ nhà đi không phải là bất hợp pháp, vì vậy cảnh sát trưởng Sở Cảnh sát Houston tuyên bố rằng chính quyền không thể làm gì để giúp đỡ những gia đình tuyệt vọng. Người đứng đầu sở cảnh sát đã bị bỏ phiếu cách chức sau khi vụ án của Dean được công chúng biết đến.
Sau gần ba năm với khoảng 28 vụ giết người, Dean gặp kết cục thảm khốc vào ngày 8/8/1973. Hôm đó, Elmer dụ hai thiếu niên – Tim Kerley và Rhonda Williams – đến nhà Dean.
Rhonda là cô gái duy nhất trở thành mục tiêu, nhưng Elmer sau đó khẳng định không có ý định tấn công cô hay Tim mà chỉ rủ về tiệc tùng.
Cả nhóm uống rất nhiều và dùng chất kích thích trước khi chìm vào giấc ngủ. Khi tỉnh dậy, Elmer phát hiện mình đang bị trói cùng với Tim và Rhonda, còn Dean vừa vung súng lục vừa hét lên: “Tao sẽ giết mày, nhưng trước tiên tao phải vui vẻ đã”.
Dean sau đó lôi Elmer vào bếp để cho thiếu niên biết hắn tức giận thế nào khi đưa một cô gái về nhà mình. Elmer hoảng sợ cầu xin cởi trói, nói rằng hai người họ có thể cùng sát hại Tim và Rhonda. Cuối cùng, Dean cởi trói cho Elmer và đưa hai nạn nhân còn lại vào phòng ngủ để trói vào “tấm phản tra tấn”. Khi làm như vậy, Dean cần phải đặt súng xuống. Đó là lúc Elmer quyết định chộp lấy vũ khí và chấm dứt chuỗi tội ác này.
Lần đầu công khai nói về nỗi kinh hoàng vào năm 2013, Rhonda nhớ lại hành vi như phát điên của Dean dường như đã tác động mạnh mẽ đến tâm trí Elmer.
“Anh ta đột nhiên nói với Dean rằng chuyện này không thể tiếp diễn được nữa, anh ta không thể để hắn tiếp tục giết bạn bè mình”, Rhonda nói, theo ABC13. “Dean nhìn lên với vẻ ngạc nhiên, Elmer đứng dậy và nói: Anh sẽ không làm gì được tôi đâu”. Sau đó, không nói thêm lời nào, Elmer bắn Dean sáu phát, kết liễu hắn.
Sau đó, Elmer quyết định gọi cảnh sát. Elmer và David thú nhận liên quan đến tội ác và chỉ dẫn cho cảnh sát nơi chôn các nạn nhân.
Trong vòng một tuần, các điều tra viên tìm thấy 17 thi thể từ những ngôi mộ tạm bợ và một nhà kho chứa thuyền. Sau đó, 10 thi thể khác được tìm thấy trên bãi biển High Island và trong khu rừng gần hồ Sam Rayburn. Đến năm 1983, cảnh sát mới tìm thấy thi thể nạn nhân thứ 28. Tuy nhiên, vẫn chưa rõ có bao nhiêu nạn nhân khác Dean có thể đã giết mà Elmer và David không biết.
Năm 1974, Elmer bị kết tội trong sáu vụ giết người và nhận sáu bản án chung thân vì vai trò của mình trong các tội ác. David bị kết án về một vụ giết người và cũng nhận án chung thân.
Trong nhiều thập kỷ kể từ đó, Elmer vẫn là nhân vật gây tranh cãi. Từ việc tạo trang Facebook riêng đến quảng cáo tác phẩm nghệ thuật của mình ở trong tù, Elmer thu hút sự phẫn nộ từ nhiều người tức giận vì tội ác của anh ta trong quá khứ. Elmer sau đó được khắc họa trong phần hai bộ phim tội phạm Mindhunter, do nam diễn viên Robert Aramayo thủ vai.
David sống khép kín hơn nhiều, từ chối các cuộc phỏng vấn và không muốn liên quan đến Elmer. David sau đó chết trong tù vào năm 2020 vì Covid-19.
Tuệ Anh (Theo ATI)
Nguồn:vnexpress.net
Doanh Nhân Toàn Cầu
Doanh Nhân Toàn Cầu